Mùa Thường Niên Chúa Nhật 13 Năm B
Kn 1,13-15; 2, 23-24; 2Cr 8,7-9.13-15; Mc 5,21-43
THIÊN CHÚA LÀ NGUỒN SỰ SỐNG
Đức Giêsu làm phép
lạ chữa lành các bệnh tật, biểu thị rằng Thiên Chúa không liên minh với sự dữ,
Người đứng về phía con người và bênh vực con người, đồng thời minh chứng Người
là tình yêu, một tình yêu chữa lành và cứu độ. Bệnh tật và cái chết là mối đe
dọa thườntg xuyên của con người, là kẻ thù của con người, con người luôn sống
trong sự căng thẳng đó. Cần phải đứng về phía Thiên Chúa và chạy đến với Thiên
Chúa hằng sống để được cứu thoát khỏi sự chết, được tham dự sự sống vĩnh hằng.
Bài Tin Mừng hôm
nay cho thấy con người khởi đi từ một đức tin yếu kém đến một đức tin vững mạnh
phó thác vào Đấng phục sinh. Ông Gia-ia, ông trưởng hội đường và người đàn bà
loạn huyết mười hai năm đều gặp phải bế tắc trong cuộc sống và đã chạy đến cầu
cứu Đức Giêsu. Ông trưởng hội đường xin Người đến đặt tay trên đứa con gái 12
tuổi của ông đang bệnh thập tử nhất sinh, còn người đàn bà tin rằng sự tiếp xúc
áo choàng của Đức Giêsu cũng đủ làm cho bà khỏi bệnh. Cả hai đều ở trong hoàn
cảnh tuyệt vọng, ở giai đoạn cuối cùng của bệnh tật, giai đoạn ba! Giai đoạn
hết thuốc chữa. Cả hai đã tìm thầy chạy thuốc nhưng tiền mất tật mang, các
lương y đều thúc thủ trước bệnh tật. Họ tìm đến Đức Giêsu như lối thoát cuối
cùng. Và cho dù niềm tin của họ chưa hòan hảo, Đức Giêsu cũng đã thi ân giáng
phúc cho họ (x. Bài Tin Mừng. Mc 5, 21-43). Đức tin là tình trạng sống động chứ
không phải là cái đắc thủ bất di dịch, trong trình thuật phúc âm hôm nay xem ra
Thiên Chúa như ‘đầu hàng’ trước đức tin kiên vững của người khẩn thiết van nài.
Người phụ nữ băng
huyết nhìn thấy Đức Giêsu là nguồn sự sống và sự chữa lành, bà coi Đức Giêsu
như một pháp sư có phương dược ma thuật: “Tôi mà sờ được vào áo choàng của
Người thôi, là sẽ được cứu chữa” (c. 28), nhưng Đức Giêsu bắt buộc bà phải đối
diện với Người, Người truy cứu kẻ đã đụng chạm đến Người và người đàn bà đáng
thương nầy không còn cách nào hơn là “đến phủ phục trước mặt Người và nói hết
sự thật với Người” (c. 33). Trích đoạn nầy cho chúng ta nhận thấy đức tin là
cuộc đối thoại cá nhân với Thiên Chúa cho dù con người có chìm ngập trong đám
đông. Đức tin đòi tuyên xưng ra bên ngoài cho dù đức tin là thầm kín riêng tư
cá nhân. Đức tin còn là sự gặp gỡ con người với Đức Giêsu, là sự hiểu biết về
Thiên Chúa và về chính mình. Như thế đức tin thiết lập mối quan hệ giữa con
người và Thiên Chúa. : “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Hãy về và
khỏi bệnh” (c. 34). Đức tin không chỉ là tri thức thuần túy nhưng là sự tiếp
xúc và đón nhận con người Đức Kitô, bắt đầu bằng một sự gặp gỡ và đối thoại.
Còn ông Gia-ia, ông
chỉ xin Đức Giêsu đến đặt tay trên con gái ông và cứu sống nó. Người không chỉ
làm như thế, Người còn nắm lấy tay em bé và truyền lệnh cho em “hãy trỗi dậy”
khỏi sự chết. Đây là hình ảnh và cũng là dấu chỉ của bí tích: lời nói bên
ngòai, ban hiệu năng bên trong, lời nói sinh tác động qua việc làm. Tất cả các
Bí tích đều là dấu chỉ vật lý bên ngoài ban ơn thiêng liêng bên trong. Lời nói
xác định việc làm và việc làm minh chứng hiệu năng của lời nói.
Cả hai phép lạ được
thực hiện, đều có sự gặp gỡ chứ không phải chỉ là việc làm ngoạn mục mà thôi,
việc chữa lành làm cho người lãnh nhận phép lạ đi từ sợ hãi đến đức tin vững
vàng, đức tin không phải là sợ hãi. Đức tin là sự nhận biết và tôn thờ Thiên
Chúa đúng theo đạo làm người, đạo của tạo vật đối với Đấng Tạo Hóa. Chữa lành
và cứu sống là kết quả của đức tin, qua dấu chỉ nầy cho thấy Thiên Chúa là đấng
ban sự sống, ban ơn cứu độ, việc chữa lành bệnh tật bệnh và cứu sống người chết
minh chứng Đức Giêsu có sự sống nơi mình, Người là chủ quyền sự sống. Sách Khôn
Ngoan đã khẳng định rành mạch Thiên Chúa là chủ sự sống, Người không liên minh
với văn minh sự chết và với sự dữ dưới mọi hình thức. Thiên Chúa ban sự sống
cho muôn loài muôn vật, Người cứu giúp con người chống lại bệnh tật và sự chết:
“Người không làm ra cái chết. Người sáng tạo ra mọi loài và cho chúng hiện hữu.
Cho họ được trường tồn bất diệt”. Cái chết là do Xatan xâm nhập thế gian (x.
Bài Đọc 1. Kn 1,13-15; 2, 23-24). Những gì thuộc về văn minh sự chết đều đi ngược
lại với Thiên Chúa của sự sống.
Lạy Chúa Giêsu, con
tin thật Chúa là Đấng Sáng tạo vũ trụ và vạn vật, Chúa có quyền năng phục hồi
sức sống cho con ngườ; có khi con đã bỏ Chúa sự sống để chạy theo văn minh sự
chết, xin cho con mau tìm về với nguồn sự sống đích thực là chính Chúa. Amen
Lm. Luy Gonzaga NGUYỄN QUANG VINH
GX. ĐỨC AN – GP. KONTUM
GPKONTUM (28/06/2018) KONTUM