GIỜ – GIAO ƯỚC
Điều lạ và khó tin đã xảy ra nhiều lần trong Kinh thánh, đó là việc
ký kết Giao ước giữa Thiên Chúa và con người. Lập Giao ước là ý hướng căn
bản trong Kinh thánh. Trong thời Cựu Ước nhiều lần Kinh thánh nói đến
việc Thiên Chúa đã ký giao ước với con người: Giao ước với Ápraham, Giao ước
với Môsê, Giao ước với Nôê, Giao ước với nhà Đavít … Giao ước được thực
hiện nhiều lần khác nhau trong đa dạng bối cảnh. Mỗi Giao ước có lịch sử
và nội dung riêng của nó, Thiên Chúa luôn đồng hành với dân Ítraen và dẫn dắt
họ qua những thăng trầm lịch sử bằng những giao ước nhất thời, luôn hướng họ
tới một Giao ước mới, dứt khoát và trọn vẹn. Lời hứa này được Giêrêmia
khẳng định: “Này sẽ đến những ngày, ta sẽ lập với nhà Ítraen và nhà Giuđa
một Giao Ước Mới … Ta sẽ ghi khắc vào tâm khảm chúng Lề Luật của Ta. … Ta
sẽ tha thứ tội ác cho chúng và không còn nhớ đến lỗi lầm của chúng nữa” (x.
Bài Đọc 1. Gr 31,31-34).
Giao Ước Mới này được Đức Giêsu ký kết bằng máu của Người khi chịu
đóng đinh chết trên thập giá, để ban ơn cứu chuộc cho nhân lọai. Thánh Phaolô
tóm gọn sự việc trong thư Do thái: “Dẫu là Con Thiên Chúa, Người đã phải
trải qua nhiều đau khổ mới học được thế nào là vâng phục; … Người trở nên nguồn
ơn cứu độ vĩnh cửu cho tất cả những ai tùng phục Người” (x. Bài Đọc 2. Dt
5, 7-9). Ơn cứu độ được thiết lập không chỉ dành riêng cho người Do thái
mà thôi, nhưng cho tất cả.
Ngay trước khi bước đi trên con đường chịu nạn vào dịp lễ Vượt qua
năm ấy, đã có mấy người Hy-lạp đến xin gặp Đức Giêsu, qua trung gian môn đệ Philípphê
và Anrê, họ đã được mãn nguyện. Trong cuộc gặp gỡ đó Đức Giêsu nói một
cách ám tàng về con đường tử nạn và phục sinh của mình. Người ví mình như
hạt lúa gieo vào lòng đất, phải mục nát rồi mới đơm bông kết trái.
Người bộc lộ tâm sự của mình. Người chiêm niệm và hình dung con đường cam
go Người phải kinh qua. Là thân phận phàm nhân, Người lo lắng, “tâm
hồn xao xuyến”, và xin Cha cứu khỏi giờ này. Vì đó là giờ đáng sợ:
Giờ bị học trò bán đứng, bị bạn hữu phản bội, bị bỏ vạ cáo gian, bị kết án tù
ngục và đóng đinh chết ô nhục trên thập giá. Tuy nhiên Người phải đi đến
cùng vì đó là ý hướng căn bản chỉ đạo cuộc đời của Người : “Vì giờ này mà
Con đã đến” (x. Bài Tin Mừng. Ga 12, 20-33).
Với những người Hy-lạp muốn gặp Đức Giêsu, Người nói: “ Đã
đến giờ, Con Người được tôn vinh!” (c.23). Đối với những người Hy-lạp
hôm đó, họ là những người đi tìm kiếm Thiên Chúa, lời nói trên hàm ý nội dung
sâu xa, họ cảm nhận một điều gì đó quan trọng sắp xảy ra. Họ đến không
phải chỉ gặp Đức Giêsu mà thôi, việc này họ có thể làm mà không cần qua trung
gian các môn đệ, nhưng họ muốn tiếp xúc với Đức Giêsu để tâm sự, để trao đổi,
để đi sâu vào tâm tình tôn giáo, do đó họ mới cần được môn đệ giới thiệu.
Tâm hồn họ được thỏa mãn khi nghe từ miệng Đức Giêsu nói những lời này, họ hiểu
lờ mờ về lời sấm đó: chính vì giờ này mà Đức Giêsu đã đến thế gian, giờ của tội
lỗi dẫn Đức Giêsu đến Thập giá, nhưng cũng là giờ mà thập giá trở thành ngai
vinh quang, chiến thắng sự chết.
Ngày xưa các Hiền sĩ cảm nhận được sự lạ lùng khi ngắm nhìn Hài Nhi
sơ sinh được bọc trong khăn, đặt nằm trong máng cỏ và nhận ra đó là Vua dân Do
thái, là Chúa cả trời đất; hôm nay những người Hy-lạp cảm nhận sự lạ lùng đó
khi nghe nói : “Một khi được giương cao lên khỏi đất, tôi sẽ kéo mọi người
lên với tôi” (c.32). Họ nhận ra Đức Giêsu là đấng Cứu độ bởi vì lên
với Thầy là gặp được sự sống đời đời, nhưng với điều kiện là phải từ bỏ chính
mạng sống mình như điều kiện tất yếu phải có, đó là con đường mục nát tự hủy
của hạt giống gieo vào lòng đất. Thầy đã kinh qua con đường thập giá và
đã đặt tới vinh quang, trò cũng dấn bước trên đó để chung phần chiến thắng với
Thầy. Thân phận hạt lúa miến được áp dụng cho Đức Giêsu và được áp dụng
cho mỗi chúng ta. Người con trong gia đình nhìn thấy cha mẹ vất vả đem
lại cuộc sống ấm no. Người sinh viên trải nghiệm thức khuya dậy sớm trước
khi đi đến bảng vàng. Cái giá phải trả cho sự thành công là mồ hôi có khi
pha lẫn máu nữa. Kinh nghiệm nầy cũng xảy ra nơi đời sống tâm linh.
Lạy Chúa Giêsu, với ý thức chết để cứu chuộc trần gian, Chúa đã
uống cạn chén đắng, đi đến cùng đích thập giá, xin cho con can đảm thi hành
vuông tròn bổn phận của mình như của lễ hiến tế, hiệp thông vào việc cứu độ
nhân lọai. Amen
Lm. Luy Gonzaga NGUYỄN QUANG VINH
GX, ĐỨC AN – GP. KONTUM